“Ha ha, đừng có ăn nói viễn vông nữa, còn nói cô Anna đích thân mời cậu à? Cậu nghĩ mình là cái thá gì?”.
“Cô Anna có thân phận cao quý đến nhường nào, cô ấy là cô chiêu của gia tộc Cromir, lần này cô ấy đến Cảng Thành, biết bao nhiêu gia đình thượng lưu muốn xin gặp cũng cực kỳ khó khăn. Cậu lại nói được cô Anna mời đến dự lễ à?”.
“Buồn cười quá. Cậu sẽ phải trả giá cho hành vi ngu xuẩn của mình mà thôi, mạo nhận là khách quý của gia tộc Cromir, còn lòe thiên hạ trong bữa tiệc, đợi đến khi cô Anna đích thân đến đây vạch trần bộ mặt xấu xí của cậu ra, cậu sẽ phải hối hận ngay thôi!”.
Sau khi Lâm Ẩn nói anh được Anna mời đến đây, tất thảy mọi người ở trong bữa tiệc đều phá ra cười mỉa mai, ai ấy đều nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt khinh thường.
Ai nấy đều nhếch nở nụ cười khinh thường, mặc sức cười trào phúng.
Lời Lâm Ẩn nói thật nực cười.
Cromir Anna là cháu gái cưng của lão Tước gia, ở Cảng Thành được bao nhiêu người có tư cách được cô ta đích thân mời đến dự?
Chỉ mỗi thằng Lâm Ẩn này à?
Đúng thật là, trong Cảng Thành trước giờ chưa có ông lớn nào họ Lâm đâu.
Huống hồ chi cậu ta còn là một thanh niên tầm hai mươi tuổi đầu, có thể giỏi giang đến thế hay sao?
“Lâm Ẩn, cậu không cảm thấy nhục nhã về hành vi của mình sao? Chém gió thành bão như vậy, bảo mình là khách quý được cô Anna mời đến dự à?”, Hammarby tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631955/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.