Lời này của Lâm Ẩn chẳng khác nào sấm sét nổ vang!
Chỉ chốc lát, xung quanh trở nên yên tĩnh, một luồng sát khí tự nhiên xuất hiện.
Cục trưởng Tào và cục trưởng La cảm nhận được sát khí sắc bén của Lâm Ẩn thì như rơi vào hầm băng, nổi da gà khắp cả người.
Khi Lâm Ẩn để lộ một mặt khốc liệt của mình, khí thế quá mạnh mẽ!
“Lâm Ẩn, cậu muốn đấu với cục vũ an của Cảng Thành sao?”, cục trưởng Tào bất chấp tất cả, lạnh lùng nói: “Tôi nói muốn điều tra cậu, thì cậu nhất định phải chấp nhận điều tra!”.
“Cậu phải hiểu rõ! Cảng Thành, là nơi có pháp luật!”.
Lâm Ẩn cười lạnh một tiếng.
Tên họ Tào này đúng là được đằng chân lân đằng đầu.
Đã nể mặt ông ta, bảo người ra đây tiếp nhận tra khảo, thành viên hội thương mại cho lời khai cả rồi thì lại giở trò này? Cưỡng chế điều tra?
“Cục trưởng Tào, cái nên nói, thành viên của hội thương mại đã nói với ông cả rồi. Lúc trước ông đã nói nếu có hiểu lầm, ông phải xin lỗi trước mặt sếp Lâm!”, Sở Hùng Sơn không hài lòng, đứng ra lên tiếng: “Bây giờ ông không giữ lời, còn muốn dẫn tất cả mọi người về cục tách ra thẩm vấn? Ông có quyền gì chứ?”.
“Sếp Lâm nể mặt ông quá rồi phải không?”.
“Pháp luật của Cảng Thành là một mình ông định đoạt sao?”.
Cục trưởng Tào tức giận, còn muốn nói thêm gì nữa.
Lâm Ẩn hờ hững lên tiếng.
“Cục trưởng Tào, tốt nhất ông nên gọi điện thoại cho thị trưởng Đàm của các ông hỏi rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631942/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.