Nhà hàng Hương Giang, phòng riêng Thanh Trúc Lâm.
Căn phòng được trang trí theo phong cách xưa cũ, trên tường còn treo vài bức tranh chữ sơn thủy, một cảnh tượng mang hơi thở cổ xưa.
Kế bên bàn ăn còn có một dòng suối trong trẻo chảy róc rách, vài cành trúc nổi tiếng và quý giá mọc xung quanh, trông có vẻ rất tao nhã.
Lâm Ẩn điềm nhiên ngồi vào chỗ, Sở Hùng Sơn ở bên cạnh anh.
Còn Doãn Đại Cừu ngồi bên phía đối diện, nhìn Lâm Ẩn với gương mặt bất mãn.
“Chú em Sở, hai người chúng ta bàn công việc, chú dẫn cậu ta theo có phải không thỏa đáng lắm không?”, Doãn Đại Cừu đanh giọng lại, thể hiện sự bất mãn của mình ra ngoài mặt.
Ông ta cho rằng, đây là nơi để ông ta và Sở Hùng Sơn bàn bạc chuyện bí mật trong giới kinh doanh.
Một người tầm thường như Lâm Ẩn thì có tư cách gì để ngồi đây?
“Anh Doãn, cậu Lâm ngồi đây chẳng có gì là không thỏa đáng cả”, Sở Hùng Sơn lên tiếng.
Doãn Đại Cừu khẽ nhíu mày, ông ta không nhiều lời thêm nữa.
Trong lòng lại thầm suy đoán, Sở Hùng Sơn bảo vệ Lâm Ẩn đến mức nào.
Hơn nữa, làm việc gì cũng dẫn cậu ta theo, không phải muốn gả con gái của mình cho Lâm Ẩn đấy chứ? Coi cậu ta như con rể để bồi dưỡng sao?
“Chú em Sở, tôi nói thẳng vào vấn đề chính luôn vậy”, Doãn Đại Cừu nghiêm mặt lại: “Chuyện kinh doanh vận tải biển ở bến cảng sông Hương của tôi đã gác lại lâu rồi. Chú cũng biết đấy, đó là tính mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631911/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.