“Hừ, mọi người đều tưởng Tề Ẩn là thiên hạ vô địch, lẽ nào lão không biết tình hình thức tế trong chuyện nhà họ Văn bị diệt sao?”, Từ Cửu Linh coi thường nói: “Ban đầu nhà họ Văn diệt nhà họ Tề, chính là nhân lúc Tề Vấn Đỉnh lâm bệnh nặng, hôn mê trên giường, nhân lúc nguy cấp mà xông vào. Sau đó Tề Vấn Đỉnh tỉnh lại, tức giận lôi đình muốn đảo lại thế cục, vậy nên đã dìu dắt con cháu lưu lạc ở ngoài cuối cùng của nhà họ Tề, Tề Ẩn”.
“Nhà họ văn bị tiêu diệt, chắc chắn là sắp xếp của Tề Vấn Đỉnh! Chỉ là muốn dìu dắt con cháu, tạo uy danh cho cậu ta, rồi tuyên bố với bên ngoài đó là bản lĩnh của Tề Ẩn, để cậu ta hưởng lợi”, Từ Cửu Linh chậm rãi nói: “Nếu không phải ta nể tình đó là giọt máu cuối cùng của nhà họ Tề, không đụng vào, thì sớm đã tiêu diệt họ Tề hung hăng này rồi!”.
Người Từ Cửu Linh thật sự sợ hãi không phải Tề Ẩn, mà là ông nội của Tề Ẩn, Tề Vấn Đỉnh.
Tuy Tề Vấn Đỉnh vì tuổi già nên đã nghỉ ngơi, nhưng người này dù sao cũng là công thần thời lập quốc, mạng lưới mối quan hệ rộng lớn và thế lực vô cùng đáng sợ, nếu thật sự xảy ra xung đột lớn, đủ để khiến nhà họ Từ đi đến bước đường mãi mãi không thể khôi phục lại được.
Vậy nên, Lâm Ẩn, con cháu độc đinh của nhà họ Tề, là người ông ta không muốn đắc tội.
“Hừ, cụ có thể biết được tình hình thật sự của nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631859/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.