Lâm Ẩn hờ hững, không thèm nhìn ông già mặc sườn xám.
Ông già mặc xườn sám tức giận, cảm thấy bị khinh thường, ông ta còn định lên tiếng trách mắng nhưng Từ Bạch Hạc đã vỗ vai ông ta: “Lui xuống”.
Sắc mặt Từ Bạch Hạc nặng nề nhìn Lâm Ẩn, càng nhìn ông càng thấy khí chất của tên này khó đoán.
Xem ra Lâm Ẩn cũng thuộc loại người đó. Có thực lực lại vô cùng bình tĩnh, rất hiếm khi nóng giận.
Loại người này, một khi tức giận lên chắc chắn như sấm nổ rền trời, đến ông trời cũng không ngăn nổi.
Từ Bạch Hạc là một người am hiểu về kinh Phật, cũng tiếp xúc qua thế giới ngầm, nghe nói có một loại thiền cơ tên là tu Nhẫn Nhục Hành.
Không bao giờ được động vào người đang tu Nhẫn Nhục Hành.
Chọc giận họ thì có khác nào chọc giận thần thánh!
Chỉ mới gặp mặt, với kinh nghiệm của Từ Bạch Hạc, ông đã nhận ra Lâm Ẩn là một cao nhân từ nơi khác tới.
“Em tư của tôi đâu?”, Từ Bạch Hạc trầm giọng hỏi.
Lâm Ẩn ra ý bằng ánh mắt, ám vệ nhà họ Ninh đứng sau anh lập tức dẫn người tới, hai chân đạp mấy người Từ Đàn Chu xuống đất, khắp người họ toàn là máu, hai đầu gối bị vỡ, bộ dạng thảm không nỡ nhìn.
“Cậu! Cậu dám đánh đến mức này?”.
Nhìn thấy chú bốn Từ Đàn Chu bị Lâm Ẩn phế cả hai chân, Từ Bạch Hạc hầm hầm tức giận, lạnh lẽo trừng mắt Lâm Ẩn, lộ ra sát ý.
“Lâm Ẩn, tôi biết cậu không hề đơn giản. Nhưng cậu lại dám coi thường uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631854/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.