“Cậu, là, là ai? Tại sao cậu lại mạnh mẽ đến như thế này…”, gương mặt Ngô Thanh Nhàn toát ra vẻ đau đớn, ông ta nhìn Lâm Ẩn với vẻ kinh ngạc rồi chậm rãi nói với anh như vậy.
Sức mạnh của Lâm Ẩn đã vượt quá phạm vi nhận thức của Ngô Thanh Nhàn, ông ta vốn không ngờ rằng Long Quốc lại có một nhân tài ghê gớm nhường này!
Gương mặt Lâm Ẩn vẫn bình tĩnh như thường, anh không giải thích gì cả.
Taekwondo của Cao Lệ cái gì, Aikido của Đảo Quốc Big Island cái gì, đều là một chiêu được phát triển từ võ cổ truyền của Long Quốc mà thôi, chỉ là kỹ xảo ngoài bề mặt, vốn không được ai xem trọng.
Tông sư Ngô này e là còn không đánh thắng nổi Giang Thành Tử, huấn luyện viên của đội ngũ ám vệ trong nhà họ Ninh nữa kia kìa, không ngờ lại dám diễu võ dương oai trước mặt mình? Đúng là nực cười.
“Sau này mà còn dám đến Long Quốc khoe khoang nữa thì tôi sẽ phế đi hệ thống võ Taekwondo của Cao Lệ các người!”, Lâm Ẩn lạnh giọng quở trách.
Vừa mới nói dứt lời, Lâm Ẩn bèn nhấc chân đá vào lồng ngực của Ngô Thanh Nhàn, khiến cho hai đầu gối của ông ta trượt trên mặt đất, bay ra xa mười mấy mét rồi đập mạnh vào tường, làm vang lên tiếng động lớn, mặt tường xi măng cũng nứt cả ra.
“Ối, á!”.
Ngô Thanh Nhàn kêu la thảm thiết, ông ta bị đá đến nỗi thở hồng hộc, máu tươi rỉ ra từ hai đầu gối, cơ thể run run rẩy rẩy co rúm lại trong góc tường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631844/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.