Rầm, ngay lập tức, mười mấy tên bảo vệ mặc đồ vest với vẻ mặt nghiêm túc cứng nhắc xông lên bao vây lấy bàn tiệc của Lâm Ẩn.
Đám bảo vệ này lia đôi mắt lạnh lùng sang trừng Lâm Ẩn, bô bô nói một tràng tiếng Cao Lệ khó hiểu.
"Này, Lâm Ẩn...", sắc mặt Trương Kỳ Mạt hơi khó coi, cô tỏ ra lo lắng nhìn Lâm Ẩn.
Lâm Ẩn thản nhiên gắp một miếng cá nướng vào trong bát Kỳ Mạt.
"Không có chuyện gì đâu Kỳ Mạt, em nếm thử miếng cá này đi, vị cũng được lắm đấy", Lâm Ẩn nói dửng dưng như không.
Trương Kỳ Mạt nhìn dáng vẻ bình chân như vại của Lâm Ẩn, trong lòng có thêm cảm giác an toàn, cũng bình tĩnh lại, ăn miếng cá ở trong bát kia.
Trên mặt Park Ji Jang tỏ vẻ khó chịu, nhìn chằm chằm vào Lâm Ẩn rồi khinh thường hừ lạnh một tiếng.
"Người đâu, ném tên oắt này ra ngoài cho tôi! Ngứa mắt quá đi mất", Park Ji Jang nói tiếng Long Quốc sứt sẹo, đưa tay chỉ vào chỗ Lâm Ẩn đang ngồi.
"Anh Park, anh đừng làm loạn nữa! Hai người này là quý khách rất quan trọng của nhà họ Ninh chúng tôi!", Phong Nguyệt vội vàng nói, cô ta đứng trước người Lâm Ẩn, ra sức ngăn cản đám bảo vệ Cao Lệ đang định đi đến.
Phong Nguyệt hiểu rất rõ ông lớn đến từ Cao Lệ này, tính tình của hắn rất ngang ngược.
Một khi chọc giận đại trưởng lão của Ninh thị là Lâm Ẩn đây, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
"Mẹ nó, khác quý nhà họ Ninh? Là cái thá gì? Địa vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631841/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.