"Chị, cô ả mắng chị là gái nhà quê, đúng là kiêu căng mà, chị cho người dạy cô ả một bài học đi", Lư Tĩnh đứng ở một bên châm dầu vào lửa mà nói: "Người thứ ba mà dám lớn lối tìm đến tận cửa à, chị à, chị nhìn bộ dạng huênh hoang của cô ả kìa, chị tin em nói thật chưa? Lâm Ẩn dây dưa với cô ả nhiều lắm, tối hôm qua còn ôm ấp hôn hít nhau nữa là!".
Trương Kỳ Mạt càng nghe thì càng cảm thấy không thoải mái.
Triệu Linh Nhi này thật sự quá kiêu ngạo, dám chủ động tìm tới cửa khiêu khích cô ư?
"Cô gào thêm một câu nữa thử đi?", Triệu Linh Nhi lạnh lùng nhìn Lư Tĩnh: "Nhìn cái đức hạnh của cô thì rõ là sống để người ta đánh mà thôi! Miệng ăn nói lung tung, bịa đặt kiếm chuyện!".
Triệu Linh Nhi đã tận mắt chứng kiến chuyện xảy ra ở quán bar Hồng Nhân Quán tối hôm qua, cũng nhìn thấy toàn bộ bản tính xấu xa cua Lư Tĩnh.
Đến hôm nay rồi mà Lư Tĩnh vẫn bịa đặt lung tung ở bên ngoài à?
Thật sự không hiểu nổi, có người thân kiểu này, mấy năm qua Tề Ẩn sống như thế nào ở tỉnh Đông Hải chứ?
"Tôi...", Lư Tĩnh còn muốn phản bác lại, Trương Kỳ Mạt đã đưa ánh mắt lạnh lùng sang ngăn cô ta lại.
"Lư Tĩnh, em đi về trước đi", Trương Kỳ Mạt nói.
Lư Tĩnh gật đầu, ngoan ngoãn đứng dậy rời đi, nhìn bóng lưng Triệu Linh Nhi cũng còn có chút sợ sệt.
Nhưng trong lòng cô ta thấy rất hài lòng khi chứng kiến chuyện đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631838/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.