Khách sạn Trung Thiên.
Thường ngày khách sạn làm ăn phát đạt, người đến người đi đông vô cùng nhưng nay lại vắng tanh, cửa trong cửa ngoài đều đóng kín, không tiếp khách.
Bên trong sảnh tiếp đón bày trí xa xỉ bị đập nát vụn, trên mặt đất toàn là mảnh vụn thuỷ tinh, đèn treo, pha - lê, thạch anh, cảnh tượng rất khó nhìn.
Không chỉ riêng sảnh tiếp đón mà nguyên mười mấy tầng lầu bao gồm khu nhà ăn, nhà hàng tây, khu đá bóng, phòng thể thao, quán cafe, khu karaoke hay quầy rượu, toàn bộ đều bị đập hỏng đến độ thảm không nỡ nhìn, trên tường còn nguyên vết đạn, còn trên mặt đất cũng rải rác đầy những vỏ đạn.
Không nói đến cái khác, chỉ riêng việc sửa sang lại khách sạn Trung Thiên, sửa lại những dấu vết này cũng phải mất đến hàng triệu, chứ chưa nói đến việc đập phá lần này gây ảnh hưởng xấu thế nào tới danh tiếng của khách sạn.
Vẻ mặt Lâm Ẩn vẫn như thường, anh cùng với Hades và Đường Hôi đi qua từng khu giải trí của khách sạn.
Cuối cùng, khi quay trở lại phòng làm việc tổng giám đốc của khách sạn, Lâm Ẩn vô cùng thoải mái ngồi xuống ghế giám đốc, còn Đường Hôi dâng lên cho anh một tách hồng trà.
“Anh Ẩn, là do tôi không có tài cán gì, làm việc chẳng ra làm sao cả, xin cậu hãy xử phạt”, Đường Hôi hết sức lo sợ nói, vẻ mặt gã căng thẳng, ánh mắt loé lên sự phẫn nộ.
Lần này Viêm Long thừa lúc mình không ở đây lại đem người tới đập khách sạn Trung Thiên ra nông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631826/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.