Vào giây phút những viên đạn rít gào lao về phía mình, cơ thể Lâm Ẩn chuyển động nhanh như làn gió cuốn, anh lập tức biến mất ngay tại chỗ.
Đùng đùng đùng.
Những viên đạn bắn thẳng đến vị trí Lâm Ẩn đứng ban nãy, khiến cho mặt đất thủng lỗ chỗ, ánh lửa tóe ra bốn phía.
Tiếng nổ vang rền dưới sự càn quét của vô số đạn dược.
Một phạm vi lớn trong vườn hoa đã bị phá hủy trong nháy mắt, đến những mảnh ngói của kiến trúc cổ trong tòa lầu cũng lần lượt vỡ tung, văng ra khắp các hướng, khung cảnh tương đối oanh liệt.
Còn cơ thể chuyển động không ngừng trong không trung của Lâm Ẩn đã tránh được hết những viên đạn ấy, trông anh giống hệt như quỷ thần, khiến cho những tay súng phải lấy làm kinh ngạc và hoảng hốt trong lòng.
Không ngờ Lâm Ẩn tại tiến gần đến tầng gác nơi một đội súng đang phục kích giữa làn mưa đạn, anh nhấc chân nhảy vút lên không trung, men theo cột nhà rồi nhảy vọt lên trong chớp mắt.
Chẳng qua cũng chỉ tốn có ba giây mà thôi.
Lâm Ẩn đã đến gần rồi!
Trên gương mặt của mỗi tay súng đều toát lên vẻ hoảng hốt, bọn họ hoàn toàn không thể nghĩ ra nổi vì sao Lâm Ẩn có thể xông về phía bên này giữa làn mưa đạn!
Gương mặt Lâm Ẩn không hề lộ ra chút cảm xúc gì, chỉ có điều cơn rét buốt tỏa ra từ ánh mắt của anh khiến cho bọn chúng thấy tuyệt vọng.
Hai ngón tay của anh giơ ra, cơ thể chao nghiêng như gió.
Rắc! Rắc! Rắc!
Những tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631808/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.