Những câu nói của Lâm Ẩn cứ như mưa rền sấm vang, nổ oang oang trong đầu Ninh Hiên, khiến anh ta thấy cả người phát lạnh, run lẩy bẩy.
Ninh Hiên bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Lâm Ẩn, vẻ mặt vô cùng sợ hãi, ánh mắt cũng ánh lên tia oán độc sâu đậm, anh ta vô cùng không cam lòng.
Một cú đá của Lâm Ẩn gần như là suýt lấy mạng của anh ta, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể như đang rung lên không ngừng, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung, từng ngụm máu tươi hộc ra từ miệng của anh ta.
Quá độc ác!
Có thể nói từ khi Ninh Hiên sinh ra đến nay, thân là cậu cả của Ninh thị, anh ta hưởng hết vinh hoa phú quý, xưa nay chưa từng chịu thương tích nào nặng nề đến thế, ngay cả tát tai còn chưa bị, chứ nói gì là sự tủi nhục anh ta nhận lấy trong hôm nay chứ!
Mà Lâm Ẩn còn không thấy hài lòng, muốn anh ta quỳ xuống dập đầu thậm chí còn bắt mình quỳ xin lỗi tên chó chết Ninh Khuyết kia nữa!
Đúng là khinh người quá đáng!
Ninh Hiên nhắm mắt lại, giọng nói cũng âm trầm: "Cậu tới nhà họ Ninh chẳng lẽ không phải vì ham mê tiền tài? Tôi không tin cậu dám liều mình giết tôi! Giết tôi rồi cậu được gì chứ?"
Nói xong, Ninh Hiên đột nhiên có chút hối hận, cảm thấy không nên kích động chọc giận Lâm Ẩn như vậy.
Anh ta cúi gằm đầu xuống, sợ đến mức tái mặt, cũng không dám nhìn vào ánh mắt lạnh như băng của Lâm Ẩn.
Mặt Lâm Ẩn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631797/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.