“Cảm ơn sếp Lâm!” Ninh Khuyết cảm kích ra mặt, run rẩy nói.
Ông ấy biết người như sếp Lâm đã chịu mở lời thì chắc chắn sẽ không nói dối, nhất ngôn cửu đỉnh!
Vừa dứt lời, Ninh Khuyết cúi mình thể hiện sự thành khẩn, ông ấy cảm kích muốn quỳ xuống hành lễ.
Ninh Khuyết biết để giúp được mình, anh phải trả cái giá lớn nhường nào, phải đương đầu với sóng gió nguy hiểm ra sao.
Vào lúc ông ấy tuyệt vọng không còn đường đi, rơi xuống vực sâu của đời người, sếp Lâm đã không chút mảy may suy nghĩ chọn giúp đỡ ông, khiến tự đáy lòng ông ấy cảm thấy mình đã bái đúng Bồ Tát ngay từ đầu, một lạy này là điều nên làm!
“Khoan đã.” Lâm Ẩn lạnh giọng ngăn lại: “Ninh Khuyết, tôi giúp ông báo thù cho bố xong rồi lạy cũng không muộn. Hơn nữa, tôi cũng không cần những lễ phép xã giao này.”
“Vâng.” Ninh Khuyết cung kính cúi đầu.
Khí thế và tác phong của Lâm Ẩn quả thực khiến ông ấy cảm thấy phải xấu hộ, phải khâm phục sát đất.
Không quan tâm đến Ninh Khuyết ông thừa kế tài sản lên tới hàng trăm triệu, cũng không quan tâm đến những lễ thức xã giao.
Hai từ thôi, cao thượng.
“Được rồi, Ninh Khuyết, bây giờ ông đưa tôi đến trụ sở chính của nhà họ Ninh đi.” Lâm Ẩn nghiêm nghị nói.
“Vâng!” Trong lòng Ninh Khuyết vô cùng cảm kích nói, có đại trưởng lão ra mặt, ông ấy cuối cùng cũng có thể ngẩng cao đầu quay trở lại trụ sở chính nhà họ Ninh.
Đùng đùng đùng!
Đúng lúc này, ngoài cửa bỗng vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631770/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.