"Tôi không có thực lực này?" Ánh mắt Viêm Long lộ vẻ kinh ngạc, gã ta không ngờ Lâm Ẩn lại nói ra câu như vậy: "Toàn bộ đàn em của tôi đã đến rồi, cậu cảm thấy ở đây có nhiều người như vậy mà không xử được cậu?"
"Nói thật, Lâm Ẩn tôi thừa nhận cậu can đảm hơn người, chỉ dựa vào phần can đảm này cũng đã là một nhân vật hiếm thấy rồi." Viêm Long nói rất chậm rãi: "Từ Thanh Tùng cậu cũng đã đánh rồi. Chuyện đã loạn đến mức này, nếu không chịu rút tay về thì sẽ rất khó dọn dẹp hậu quả đấy."
Lâm Ẩn thờ ơ uống một hớp trà, không tỏ thái độ gì.
Vẻ mặt Viêm Long căng thẳng, gã ta thật sự không rõ sức mạnh của Lâm Ẩn rốt cuộc bắt nguồn từ đâu, tại sao lại có sự tự tin lớn đến thế? Làm loạn ở thành Viêm Hoàng đến thế mà còn bình tĩnh uống trà được?
Trong lòng gã ta đã bắt đầu có chút hối hận vì đã ra mặt giúp Từ Thanh Tùng, vốn nghĩ rằng chỉ xử lý một thằng đàn em của Đường Hôi, nhưng hôm nay xem ra Lâm Ẩn này rõ ràng không phải là người đơn giản.
Bây giờ tính mạnh đã bị người ta nắm trong tay, bị đánh ngay tại địa bàn của mình, mặt mũi coi như đã mất hết thì thôi, còn phải nơm nớp lo sợ nữa.
Nhất là đã trầy trật vậy rồi mà còn chưa yên chuyện.
Điệu bộ ngày hôm nay của thị phi rõ ràng là nhất định phải xử Từ Thanh Tùng.
Làm gã ta tiến lùi đều khó, nếu trơ mắt ngồi xem, Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631762/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.