Sắc mặt Trương Kỳ Mạt trở nên khó coi, cô thấy khá tức giận: "Hội trưởng Chu, bỏ qua những thứ khác đi. Lần này tôi đến tham gia ngày hội đá quý ở thủ đô, đã đút lót quan hệ khắp nơi, phí tình nghĩa hình như không ít đâu? Chị lấy của tôi hai triệu chưa? Chị nghĩ đó là giúp đỡ tôi à?"
Cô vừa nghe Chu Phương nói những lời khó nghe như vậy, trong lòng đã giận lắm rồi, bà ta bảo mình phải cầu xin mới đến được đây sao?
Lúc trước ở tỉnh Đông Hải, cô đã thảo luận chuyện này với Chu Phương, còn chuyển nóng ngay hai triệu vào tài khoản công ty của Chu Phương, ký kết hợp đồng, rõ ràng chỉ là một mối làm ăn bình thường mà thôi.
Cô bỏ một món tiền lớn, Chu Phương nhận về lại, rốt cuộc là ai hưởng lợi từ ai?
"Ha ha, nói năng lớn lối vậy à?" Chu Phương đanh giọng lại bảo, vô cùng không hài lòng bộ dáng của Trương Kỳ Mạt, người chỉ mở được một công ty đá quý cỏn con thì nên khép nép trước mặt bà ta mới đúng.
"Không phải cô tưởng bở thằng chồng rách của mình đấy chứ, làm chó săn cho người ta, quen biết được một tổng giám đốc Đường là oai lắm rồi à?"
"Tôi nói cho cô biết, ở trong cái ngành đá quý này, cô còn kém xa lắm, cô muốn làm ăn suôn sẻ ở tỉnh Đông Hải, không có cái gật đầu của tôi thì cô chẳng làm gì được nên hồn đâu!" Chu Phương nói với vẻ ngạo nghễ: "Còn nữa, cô đến tham gia hội đá quý này thì có ích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631751/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.