Công Tôn Tàng Phong cười khẩy, trông có vẻ rất tự tin.
Dựa vào kiến thức của ông ấy, quả thật không xem Lâm Ẩn cao thủ cỏn con ở thành phố Thanh Vân này là cái đinh gì.
Trong mắt Công Tôn Tàng Phong, Lâm Ẩn có thể tránh được ám sát của ông ấy, cũng có thể coi là một cao thủ không màng thế sự, nhưng vẫn còn kém rất xa với người xuất thân từ thế lực lành đời như ông ấy.
"Nếu đã nói vậy, thế thì trước hết phải bắt cậu lại đã." Trong mắt Công Tôn Tàng Phong lộ ra sát cơ, nói: "Mặc kệ cậu có lai lịch thế nào, lần trước cậu đến tỉnh Cao Dương dám chọc vào ông hai, thì đúng là điếc không sợ súng. Cậu căn bản không biết được vũng nước nhà họ Công Tôn sâu nhường nào đâu, dù sau lưng cậu có là ai đi nữa cũng không thể bảo vệ nổi cậu."
"Ồ?" Lâm Ẩn thấy khá hứng thú: "Trái lại tôi đúng là cũng khá tò mò về lai lịch của ông đấy."
Lâm Ẩn hoàn toàn có thể đoán được, vì chuyện lần trước ở nhà họ Công Tôn, nên bác hai của Công Tôn Thu Vũ đã phái Công Tôn Tàng Phong này đến tỉnh Đông Hải để truy sát mình.
Anh vốn không muốn nhúng tay quá nhiều vào chuyện của nhà họ Công Tôn, cũng không biết thế lực nào đang giở trò ở sau lưng, nhưng họ lại lôi mình vào, vậy thì anh phải tham gia thôi.
"Lai lịch của tôi? À." Công Tôn Tàng Phong cười lạnh: "Nếu cậu biết thế lực sau lưng tôi là ai, e là tối ngủ cũng chẳng yên."
Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631734/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.