Hai mươi phút sau, chiếc xe Lincoln đen của Chris đến trước tòa nhà Hải Dương ở khu Thành Bắc.
Một tên mặc áo đen, đeo kính đen đi bên cạnh ông ta, bọn họ ngông nghênh bước vào trong thang máy, lên đến phòng họp của hội đồng quản trị trên tầng 59.
Hàng bảo vệ mặc vest, gương mặt lạnh tanh đứng dọc trên hành lang, xuyên qua lớp kính thủy tinh có thể nhìn thấy gương mặt căng thẳng của từng cổ đông trong phòng họp.
Thanh niên mặc áo gió đen bình tĩnh ngồi hút thuốc trên ghế chủ tịch trong phòng họp, một người đàn ông trung niên cầm chuỗi tràng hạt trong tay, trông có vẻ hết sức khí thế đứng bên cạnh anh.
“Chuyện gì thế này?” Chris đứng trước cửa phòng họp, ông ta nhíu mày, cảnh tượng này làm ông ta thấy kinh ngạc, rõ ràng bầu không khí ở đây rất kỳ quặc.
“Chắc ông là Chris đúng không?” Lâm Ẩn hờ hững nói: “Tất cả mọi kế hoạch và hành động của tập đoàn Latinh ngày trước, đều do ông lập ra chứ gì?”
“Cậu biết tôi à?” Vẻ mặt Chirs có vẻ ngạc nhiên, ông ta càng cảm thấy mọi chuyện không đơn giản chút nào.
Ông ta nhìn Lâm Ẩn bằng vẻ mặt nghiêm túc, rồi cất tiếng hỏi anh: “Cậu là ai?”
“Lâm Ẩn.” Lâm Ẩn đáp lại.
“Lâm Ẩn? Cậu là thằng vô dụng mà Tiêu Trang đã nói đó à?” Chris tỏ vẻ bất ngờ, ông ta quan sát Lâm Ẩn với ánh mắt tò mò: “Sao, sao có thể thế được?”
Thân là người có địa vị cao trong tập đoàn đa quốc gia, Chris rất giỏi nhìn người, loại người như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631713/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.