"Anh Lâm, vậy là đã làm xong mọi chuyện rồi ạ?" Thẩm Tam lộ vẻ nghi ngờ hỏi, trong ánh mắt tràn đầy sự khiếp sợ.
Gã nhìn mười mấy người nước ngoài mặc đồ đen nằm trên đất la oai oái, trong lòng vô cùng chấn động.
Hoàn toàn không thể tưởng tượng được, trong mười phút này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, một tiểu đội Hắc Ưng đẳng cấp hàng đầu cứ bị anh Lâm đánh gục toàn bộ như thế à.
Phải biết là anh Lâm chỉ đi một mình vào thôi!
Lâm Ẩn khẽ gật đầu, nói rất thản nhiên: "Thông báo cho người của anh chuẩn bị thu thập tàn cục đi."
Thẩm Tam có thu mua mười mấy bệnh viện tư nhân, nếu đám người nước ngoài này đồng ý phối hợp đàng hoàng thì sẽ đưa qua đó chữa trị, còn nếu không muốn phối hợp thì cứ giao cho Thẩm Tam xử lý.
"Đã rõ." Thẩm Tam gật đầu một cách trịnh trọng, sau đó nghiêm mặt lại lướt nhanh đến chỗ Hắc Ưng và Lina.
Lâm Ẩn không để ý đến Thẩm Tam nữa, anh quét ánh mắt lạnh lùng nhìn Hắc Ưng ở dưới chân, hỏi với giọng hờ hững: "Mày muốn sống hay muốn chết?"
"Tôi! Tôi muốn sống!" Hắc Ưng không chút do dự hét lên, gật đầu liên tục: "Anh muốn tôi làm gì? Tôi đồng ý phối hợp, đừng giết tôi mà!"
Gã ta đã bị thủ đoạn của Lâm Ẩn làm kinh sợ, hoàn toàn không dám để lộ vẻ không tôn trọng. Dù sao mạng nhỏ của gã ta đang ở trong tay Lâm Ẩn, gã ta đến Long Quốc là vì muốn moi tiền của Chris, không phải đến bán mạng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/631707/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.