Hoàng Minh Triết đứng im ở đó như kẻ thiểu năng, cậu ta không dám nói thêm một chữ nào, thực sự là cậu ta đã không thể chịu đựng được nữa khi bị đánh.
Hoàng Thiên cũng không đánh cậu ta nữa, nhưng anh vẫn đứng đó chờ Tiêu Văn Hạ đến.
Lúc này Hoàng Thiên đã có phán xét riêng của mình, phải canh chừng thật chặt Hoàng Minh Triết và Tô Diễm Dung, hơn nữa còn có cả Tô Diễm Lan vừa nhảy ra đây.
Những người này không canh trừng cho tốt thì không biết sẽ loạn đến mức nào, Hoàng Thiên thấy rất phiền phức.
Chưa tới hai mươi phút sau, Tiêu Văn Hạ mang theo người chạy tới chỗ này.
Nhìn Hoàng Minh Triết và Tô Diễm Dung vẫn còn ngơ ngẩn ở thành phố Bắc Ninh, Tiêu Văn Hạ tức không có chỗ mà trút ra.
“Cậu Thiên, sao bọn họ còn ở đây ạ?”
Tiêu Văn Hạ lặng lẽ hỏi. Hoàng Thiên cũng chán không muốn nói, lúc trước từng sai người đưa Hoàng Minh Triết về thành phố Hà Nội, tưởng bọn họ sẽ ngoan ngoãn nghe lời, lại đâu ngờ rằng họ lại không biết điều như vậy.
Với những người như vậy, nhân nhượng là không được, phải thẳng tay mạnh bạo.
“Cậu đi một chuyến, đưa bọn họ tới Hà Nội, giao người cho quản gia Trần và luật sư Đặng Đại Trung
Hoàng Thiên nói với Tiêu Văn Hạ.
“Vâng, cậu Thiên, bây giờ tôi chuẩn bị đi luôn”
Tiêu Văn Hạ trả lời nhanh chóng.
“Trên đường thì cẩn thận một chút, mang thêm ít người đi nữa, ba người này mưu mô lắm”
Hoàng Thiên nhắc nhở Tiêu Văn Hạ.
Mặc dù anh biết Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cua-tong-tai-chang-re-dao-hoa/1199298/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.