Tên mỏ nhọn cười khoái trá trước mặt Hoàng Thiên như thể trêu ngươi.
Thằng ranh này quá ngông nghênh, bởi có Tưởng Bá Thiên làm chỗ dựa nên gã rất tự tin, chẳng mảy may bận tâm đến đám người Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn tên mỏ nhọn, hiện tại chỉ muốn đập cho gã một trận.
“Còn cười thêm tiếng nữa, tôi bẻ rằng cậu.”
Giọng Hoàng Thiên lạnh lùng phũ phàng vô cùng, nhìn thẳng vào tên mỏ nhọn nói.
Nụ cười của tên mỏ nhọn tắt ngúm, gã không cười nổi nữa.
Bởi gã cảm nhận được Hoàng Thiên tỏa ra sức mạnh quá lớn, không quát tháo nhưng đầy uy lực, khiến gã thấy hoang mang.
“Mày cười tiếp đi, xem nó làm gì được mày!” Đúng lúc này, Tưởng Bá Thiên chợt lên tiếng, bắt tên mỏ nhọn tiếp tục cười. Tên mỏ nhọn ngơ ngác, rồi lại bật cười ha hả, vui hơn cả Tết.
Bốp!
Hoàng Thiên không phí thêm một lời nào với tên mỏ nhọn, mà trực tiếp tung chân đá bay tên nhãi đó ra xa mấy mét!
“Đậu má!” Tên mỏ nhọn ré lên thất thanh, cả người văng ra rơi phịch xuống đất. "Úi da!"
Sau khi mở miệng phun một ngụm máu, tên mỏ nhọn không nhúc nhích được nữa, nằm trên đất hằn học trừng mắt nhìn Hoàng Thiên, lúc này anh cũng đã nở nụ cười.
Chuyện gì thế này?
Tưởng Bá Thiên dụi mắt, thật sự nghi ngờ vừa rồi mình đã nhìn nhầm. Mười mấy đàn em của ông ta cũng sững sờ, đều nhìn Hoàng Thiên với ánh mắt khó tin.
Những người này đánh nhau như cơm bữa, nếu nói rất nhiều người có thể tung chân đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cua-tong-tai-chang-re-dao-hoa/1199220/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.