Tình người ấm lạnh, thói đời bạc bẽo hoàn toàn thể hiện trong khoảnh khắc này.
Đương nhiên Hoàng Thiên cũng có thể nhìn ra tình ý giả dối của đám họ hàng này, mỗi người bọn họ đều có mục đích riêng của mình.
Lúc này Lâm Ngọc An cũng ở phòng khách, thấy Hoàng Thiên mới vừa vào cửa đã bị bao vây, cô cũng rất bất lực.
Trước kia đám họ hàng này đối đãi thế nào với Hoàng Thiên, Lâm Ngọc An quá hiểu rõ, mà giờ phút này, đám họ hàng này giống như kẻ điên, hận không thể quỳ xuống liếm chân Hoàng Thiên, điều này khiến Lâm Ngọc An rất chán ghét.
“Mọi người đừng như vậy, mặc kệ Hoàng Thiên là thân phận gì thì anh ấy không phải vẫn là anh ấy sao? Đến nỗi khiến mọi người phải như vậy sao?”
Lâm Ngọc An đi tới, cô không nhịn được nói.
Những người này nghe thấy Lâm Ngọc An nói như vậy thì cũng không cảm thấy xấu hổ.
“Ha ha. Ngọc An cháu nói như vậy là không đúng rồi, cậu ấm nhà họ Hoàng của thủ đô cũng không phải Hoàng Thiên trước kia”
Gương mặt Trương Lan Hương cười tươi, nói với Lâm Ngọc An.
“Dì cả, dì vẫn bình tĩnh một chút đi, cháu thấy bây giờ dì quá kích động rồi đó.”
Lâm Huỳnh Mai đi tới, không vui nói một câu.
“Con nhỏ này, cháu biết cái gì, dì cả có thể không kích động được sao? Cháu rể của dì ưu tú như vậy.”
Trương Lan Hương nói với Lâm Huỳnh Mai, vẫn không quên tâng bốc Hoàng Thiên một phen.
“Tôi không ưu tú gì cả, xin mấy người nhường đường cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cua-tong-tai-chang-re-dao-hoa/1198710/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.