“Mẹ kiếp, ông nói ông là cậu ai cơ?”
Hoàng Thiên phẫn nộ quát lên, xông về phía Tiêu Tử Phong túm chặt lấy tóc của ông ta rôi lôi ông ta đi.
“A, câu làm gì đó?”
Tiêu Tử Phong đau tới kêu gào thảm thiết, đến đầu cũng không ngẩng lên nổi, cứ thế bị Hoàng Thiên dễ dàng lôi đi.
Rầm rầm rầm rầm…
Tôi nay Hoàng Thiên thực sự tức giận, nhịn không được mà muốn dọn sạch đám cặn bã rác rưởi này. Anh túm chặt lấy tóc của Tiêu Tử Phong rồi liên tục nện đầu của Tiêu Tử Phong xuống bàn.
Kèm theo từng tiếng râm rập là tiếng la ó của Tiêu Tử Phong, đầu của ông ta lúc này đã sưng to như quả dưa hấu, trên trán bầm tím rướm máu, mũi thì máu tuôn ra như mưa.
“Con mẹ nó… Hoàng Thiên, con mẹ nó, sao mày dám đánh tao như vậy chứ…”
Tiêu Tử Phong bị Hoàng Thiên đánh cho sắp trở thành tên ngu mất rồi, ông ta vẫn còn dám lớn tiếng mắng Hoàng Thiên.
Lửa giận của Hoàng Thiên vốn đã bị đẩy lên đến đỉnh điểm giờ lại bị Tiêu Tử Phong mắng như vậy sao anh có thể bình tĩnh nổi chứ?
“Ông khiến miệng ông trở nên thật là bẩn tưởi.”
Hoàng Thiên giận giữ quát lên, lại túm chặt lấy tóc của Tiêu Tử Phong rồi lôi đầu ông ta lên, một tay khác của anh thì cầm một cái ly thủy tinh, sau đó nện thẳng nó vào mồm của Tiêu Tử Phong.
Bụp!
“Áá..”
Ly thủy tinh bị nện nát bấy, còn Tiêu Tử Phong đau đến mức gào lên như lợn bị chọc tiết, bốn chiếc răng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cua-tong-tai-chang-re-dao-hoa/1198659/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.