Chai nước khoáng chưa mở, Hoàng Thiên cảm thấy tốt nhất là không nên có vấn đề gì.
Hơn nữa anh cũng không uống chai nước này, nếu như Tường Vy đã thực sự bị hôn mê, thì đến lúc đó anh trừng trị Đào Văn Lâm cũng chưa muộn.
Đào Văn Lâm nhìn trộm Hoàng Thiên, nghĩ rằng tên nhóc này điên rồi, còn dám đánh cả ta ngươi hãy đợi đấy!
Sau khi Tường Vy uống thuốc, cô ta đã có thể đứng dậy nhưng cò rất yếu ớt, chỉ khi Hoàng Thiên đỡ cô ta, thì cô ta mới có thể đứng vững được.
“Cô cảm thấy thế nào rồi?”
Hoàng Thiên hỏi Tường Vy với sự quan tâm.
Tường Vy lắc đầu, đáp lại: “Hiện tại thì chưa cảm thấy gì cả, vẫn như vậy.”
“Thuốc của ông sẽ có hiệu lực trong bao lâu?”
Hoàng Thiên hỏi Đào Văn Lâm.
“Chậm nhất cũng phải nửa tiếng thì độc sẽ được giải. Cậu Thiên cứ yên tâm, tôi nào dám nói dối cậu.”
Bây giờ Đào Văn Lâm đã ngoan ngoãn hơn nhiều, ông ta gật đầu cúi chào nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên không nói gì, anh cũng không dẫn Tường Vy rời khỏi đây, phải đợi đến khi chất độc trong
người Tường Vy được giải hết rồi mới có thể đưa Tường Vy đi.
“Nếu như có chuyện gì xảy ra, cả ông và con trai ông đừng hòng nghĩ đến chuyện sống nữa.”
Hoàng Thiên hừ một tiếng, rồi nhìn thẳng vào Đào Văn Lâm rồi nói.
Đào Văn Lâm nhìn thấy ánh mắt đầy sát khí của Hoàng Thiên, liền sợ hãi.
“Vâng, vâng, tôi biết rồi cậu Thiên, cậu cứ yên tâm.”
Đào Văn Lâm gật đầu nói.
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cua-tong-tai-chang-re-dao-hoa/1198637/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.