Nghe thấy Văn Long dám dùng giọng điệu này nói chuyện với mình, Tường Vy thực sự kinh ngạc và tức giận.
Tên Văn Long này là do Tường Vy trước đây dùng tiền mua lại. Điều cô ta thích ở Văn Long là anh ta rất thông thuộc thành phố Bắc Ninh, hơn nữa Văn Long cũng có quen biết với Ngô Bá Khuê, tỉnh trưởng tỉnh Khánh Hòa. Cô ta cảm thấy Văn Long rất có giá trị lợi dụng.
Nhưng bây giờ, Văn Long rất không nể mặt Tường Vy, giọng điệu và thái độ vừa rồi rõ ràng là đang chỉ trích cô ta.
“Văn Long, cậu có nhầm không vậy? Lại còn dám nói chuyện cái kiểu đó với tôi?”
Tường Vy tức giận nhìn chằm chằm Văn Long rồi nói.
Văn Long lúc này không hề nể nang gì Tường Vy, thấy Tường Vy chất vấn mình, anh †a cười nhạt một tiếng, nói: “Chị Tường Vy, tôi nói chuyện như vậy với chị đó, rồi sao? Chị cho rằng lúc nào chị cũng có thể leo lên đầu tôi mà ngồi?”
“Cậu!”
Tường Vy rất tức giận, và cô ta cũng đang tự hỏi, Văn Long lấy đâu ra tự tin mà dám khiêu chiến với cô như vậy?
“Cậu cái gì mà cậu? Cô em, để tôi nói cho cô biết, cô là người của bà chủ, còn Văn Long tôi chơi luật rừng. Bà chủ đã nói rồi, ở thành phố Bắc Ninh, tôi không cần phải nghe lời cô.”
Văn Long thâm độc cười cười, nói với Tường Vy đầy đắc ý.
Điều này thực sự khiến Tường Vy không ngờ tới, cô ta luôn là người mà Tiêu Đông Mai tin tưởng nhất, còn Văn Long là do cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cua-tong-tai-chang-re-dao-hoa/1198624/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.