Vũ Thanh rất trung thành với Hoàng Thiên, lúc nào cũng lo lắng cho an nguy của anh. Nghe thấy Hoàng Thiên nói muốn tự mình lên núi, Vũ Thanh ngay lập tức không đồng ý.
Thế nhưng, Hoàng Thiên có suy nghĩ của mình. Nếu dẫn theo những đội viên đặc chiến này của Vũ Thanh cùng lên núi, lỡ như Văn Hùng thấy được, anh ta chắc chắn sẽ không ra mặt chịu chết.
Trước mắt, chỉ có thể để mình làm mồi nhử, dụ Văn Hùng và những người khác ra.
Nghĩ đến đây, Hoàng Thiên xua tay với Vũ Thanh, nói: “Đừng nói nữa, tôi đã quyết định rồi. Tôi sẽ một mình lên núi, các anh đi theo phía sau, nhớ là phải cách xa và chú ý ẩn núp”
Vũ Thanh thấy Hoàng Thiên kiên định như vậy, đành gật đầu, sau đó vẫy tay gọi một đội viên đặc chiến.
“Ông Ngư, anh đi theo cậu chủ, nhất định phải đảm bảo an toàn cho cậu chủ.”
Vũ Thanh ra lệnh cho Ngư.
Ngư tên thật là Trình Ngư. Hơn ba mươi tuổi, là người lớn tuổi nhất trong số những đội viên đặc chiến, xấp xỉ Vũ Thanh.
Cậu ta cũng là tay sai được Vũ Thanh trọng dụng nhất, luôn luôn trung thành với Vũ Thanh, kiên quyết chấp hành mọi mệnh lệnh của anh ta.
Trình Ngư đồng ý, sau đó cầm cây súng trường đi bên cạnh Hoàng Thiên.
“Súng trường dễ gây chú ý quá, cầm cái này đi.”
Vũ Thanh nhìn cây súng trường của Trình Ngư, lấy súng lục của mình ra.
Trình Ngư nhận lấy câu súng lục, đưa súng trường cho Vũ Thanh.
Hoàng Thiên vỗ vai Trình Ngư, sau đó đi cùng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cua-tong-tai-chang-re-dao-hoa/1198613/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.