Mà đặc biệt là Tạ Long, cậu ta mới chính là nỗi khiếp sợ lớn nhất của Trần Giang. Trần Giang sợ tới nỗi nằm mơ cũng trông thấy cậu ta.
Nhà bị đập phá, mà mỗi ngày đều bị phá một trận như vậy thì làm sao Trần Giang có thể chịu được?
Cô ta biết Tạ Long rất sợ Hoàng Thiên, bây giờ chỉ có Hoàng Thiên mới có thể giải quyết được mớ hỗn độn trước mắt của cô ta mà thôi.
“Em rể, Tạ Long thuê người đến đập phá nhà chúng tôi…” Trần Giang không vòng vo nữa mà nhìn Hoàng Thiên bằng ánh mắt cầu xin.
“Tôi không phải là em rể cô.”
Hoàng Thiên cảm thấy cực kỳ phiền phức nên quay người định trở về phòng.
Trần Giang thấy vậy thì lập tức trở nên nóng nảy, nếu Hoàng Thiên không giúp cô ta thì chắc chắn là cô ta sẽ thê thảm lắm!
Bị đập phá nhà thì cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, nhưng chỉ cần bị Tạ Long bắt được thì chắc chắn cô ta sẽ bị Tạ Long chơi đùa đến chết.
“Hoàng Thiên, Hoàng Thiên. Cậu đừng đi mà, làm ơn giúp tôi đi. Tôi cầu xin cậu đó!”
Trần Giang không màng thể diện mà chạy vọt lên ôm chặt lấy Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên bị cô ta ôm chặt tới mức không thở nổi, thực sự thì Trần Giang không biết hai chữ “ranh giới” viết như thế nào à? Có chị vợ nào lại đi ôm em rể của mình như thế này không?
Mà thân hình của Trần Giang lại còn rất đẹp, cô ta ôm như vậy khiến Hoàng Thiên cảm thấy không thể chịu nổi.
Lâm Ngọc An không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cua-tong-tai-chang-re-dao-hoa/1198545/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.