Hoàng Thiên ánh mắt xẹt qua vài cái, liền nuốt lời định nói trở lại.
Hình ảnh nghèo hèn của anh đã ăn sâu vào trong đầu cô, dù anh có nói ra sự thật cũng không ai tin.
Nhìn thấy Hoàng Thiên ngừng nói, Lâm Ngọc An tin chắc vào phán đoán của chính mình.
Cô không để ý đến Hoàng Thiên nữa và quay trở lại giường của mình để nằm xuống và nghỉ ngơi.
Cả đêm không nói một lời nào.
Sáng sớm hôm sau, Hoàng Thiên và Lâm Ngọc An cùng nhau rời khỏi nhà.
Mỗi ngày Lâm Ngọc An đi làm và tan làm, đều là do Hoàng Thiên đưa đón.
“Khi quay về anh lái xe cẩn thận.”
Đến cửa công ty, Lâm Ngọc An xuống xe dặn dò một câu.
“Được”
Hoàng Thiên đồng ý.
Anh vừa định phóng xe đi thì thấy một chiếc ô tô Audi màu đỏ lao tới, dừng trước cửa công ty.
Trong xe, một người phụ nữ tóc ngắn khoảng ba mươi tuổi, mặc trang phục công Sở, trông rất sắc sảo.
“Cô hay lắm Lâm Ngọc An, càng ngày càng giỏi hơn cả tôi, còn có tài xế toàn thời gian!”
Người phụ nữ tóc ngắn cười lạnh, và nói với Lâm Ngọc An với giọng nói kỳ lạ.
Lâm Ngọc An không nhịn được mà cảm thấy đau đầu, người phụ nữ tóc ngắn này chính là sếp trực tiếp của cô, Trương Ngọc Huyền, phó chủ tịch bộ phận marketing.
“Chủ tịch Trương, chồng tôi đưa tôi đi, không phải tài xế.”
Lâm Ngọc An nói.
Trương Ngọc Huyền cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy Lâm Ngọc An.
Vì Lâm Ngọc An quá đẹp, vóc dáng lại quá chuẩn nên Trương Ngọc Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cua-tong-tai-chang-re-dao-hoa/1198431/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.