Cổ tay đau dữ đội khiến Tần Đại Quang thoáng chốc tỉnh rượu, đau đớn nói: “Mẹ nó, mày mau buông tao ra!”
Nghe thấy tiếng kêu đau đớn của Tần Đại Quang, Chu Kim Hảo và Tần Nhã mới hoàn hồn.
“Dương Chấn, mau buông tay!” Tần Nhã lo lắng nói.
“Dương Chấn, tôi ra lệnh cho cậu ném tên khốn này ra ngoài ngay lập tức, nếu không cậu đừng mong ở lại cái nhà này nữa.” Chu Kim Hảo cũng tức giận nói.
“Mẹ, ba uống say nên mới thế này thôi, trước đây ba không phải người như vậy, lẽ nào mẹ không biết sao?”
Tần Nhã phẫn nộ nói, sau đó lại quay sang nhìn Dương Chấn: “Anh đừng nghe mẹ! Mau giúp tôi đưa ba vào phòng.”
Dương Chấn khẽ gật đầu, buông tay Tần Đại Quang ra.
Đau đớn quả nhiên có tác dụng có thể tình rượu, mặc dù Tần Đại Quang vẫn còn hơi say nhưng đã tỉnh táo rất nhiều, ông ta lạnh lùng trừng mắt nhìn Dương Chấn: “Tên rác rưởi mày mà cũng dám động vào tao, chờ đó cho tao!”
Tần Đại Quang bỏ lại câu đó rồi lảo đảo về phòng.
“Dương Chấn, cậu được lắm! Hôm nay mới bước vào căn nhà này mà đã đối đầu với tôi rồi, nếu tôi giữ cậu ở lại có phải ngày nào đó cậu sẽ thay tôi gánh vác cái nhà này luôn không?”
Chu Kim Hảo rất tức giận, chỉ tay về phía cửa quát tháo: “Cút đi cho tôi, từ nay về sau đừng hòng ở lại trong nhà này nữa.”
Trong lòng Dương Chấn khó chịu nhưng nể Tần Nhã và Tiếu Tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2616256/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.