Tần Yên thâm sâu nhìn Dương Chấn, vẻ mặt tràn đầy lo lắng.
Nhưng vì không để Dương Chấn mất tập trung, cô vẫn ngoan ngoãn lựa chọn rời đi.
Sau khi Tần Yên rời đi, trong phòng bao chỉ còn lại ba người.
Ánh mắt của Quan Lâm Phong dần dần có vài phần thần thái, cảnh tượng vừa rồi thực sự khiến gã sợ hãi, nhà của gã là một trong bốn gia tộc lớn ở Giang Châu, gã là người của nhà họ Quan, nếu ai dám đắc tội gã thì chỉ có một con đường chết.
“Nói cho tao biết, Tiếu Tiếu đang ở đâu? Tao sẽ bỏ qua cho mày, sao hả?” Dương Chấn ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía Quan Lâm Phong.
Quan Lâm Phong khôi phục lại vẻ giả dối nhưng lại tràn đầy tự tin, gã bước đến ghế sô pha đối diện với Dương Chấn, ngồi xuống rồi tựa vào ghế sô pha một cách thoải mái.
Gã mỉm cười nhìn chằm chằm Dương Chấn: “Vốn dĩ, tao không có ý định muốn bạc đãi con gái nhà mày nhưng cái con nhỏ Phương Ưu kia muốn dụ mày tới đây để báo thù, nhưng hiện tại tao đổi ý rồi.”
“Mày muốn gì?”
Dương Chấn cũng không lo lắng đến an toàn của Tiếu Tiếu, dù sao thì trên cổ Tiếu Tiếu có đeo một mặt dây chuyền bằng đá của anh, mà viên đá kia đã từng vì anh đỡ vô số đòn công kích chí mạng.
Dưới sự bảo vệ của viên đá đó, ở Giang Châu, ai có thể làm tổn thương con bé được?
Nhưng anh chỉ lo lắng, Tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2616205/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.