Vào khoảnh khắc tiếng súng vang lên, Hoàng Vũ đã hoàn toàn tuyệt vọng, anh nhắm mắt lại.
Nhưng đúng lúc này bỗng anh ta thấy như có ai đó đẩy mình một cái, sau đó anh ta nhận ra mình đã ngồi trên ghế sô pha rồi.
Hùng Bác Thành trợn to mắt, phát đạn này đã bắn hụt, ngay sau đó ông ta liền quay nòng súng hướng về phía Hoàng Vũ – lúc này đang ngồi trên sô pha.
“Cạch!”
Nhưng còn chưa kịp nổ súng thì ông ta cảm thấy có một thứ gì đó bỗng vụt tới, ngay sau đó là tiếng xương cốt nứt gãy vang lên.
Hùng Bác Thành nhìn cánh tay của mình đã gãy thành một góc chín mươi độ, lộ ra vụn xương trắng nhởn và chỉ còn một miếng da thịt nối lại bàn tay kia, mặt mày ông ta tái mét.
“Tay của tao… A…”
Trong giây lát cơn đau thấu trời khiến ông ta đau đớn gào lên.
Máu tươi nhuộm đỏ cả tấm chăn, Vương Lộ Dao trợn to mắt nhìn cánh tay của Hùng Bác Thành gãy vụn, bà ta cảm thấy cả người mình bủn rủn không còn chút sức lực, cổ họng thì như bị ai bóp nghẹn, dù rất muốn lớn tiếng hét lên song lại chẳng thể thốt ra một lời.
Khắp cả căn biệt thự chỉ có mỗi tiếng gào thét thảm thiết của Hùng Bác Thành vang vọng.
“Ông chủ Hùng, ông muốn giết tôi, tôi hủy một bàn tay của ông, chắc không phải là yêu cầu gì quá đáng đâu nhỉ?”
Giọng nói của Dương Chấn bỗng nhiên vang lên, lúc này anh đang bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2616017/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.