Lạc Khải vốn dĩ đang bận rộn, không rảnh quan tâm đến Triệu Hoa, nhưng sau khi nghe ông ta nói, sắc mặt Lạc Khải lập tức thay đổi.
Ông biết Tần Đại Quang là ba vợ của Dương Chấn.
Cũng biết Dương Chấn hai mươi bảy tuổi.
Còn “giả mạo” chủ tịch hội đồng quản trị, lại có Tần Đại Quang “bao che”.
Giả mạo ở đâu ra, rõ ràng chính là Dương Chấn mà.
Nghe giọng điệu của Triệu Hoa rõ ràng là gặp phải Dương Chấn rồi, sau lưng Lạc Khải lập tức bị mồ hôi thấm ướt, dù sao Triệu Hoa cũng là ông ta giữ lại công ty.
Thấy một lúc lâu Lạc Khải vẫn không nói gì, Triệu Hoa cười nói: “Sếp Lạc, sếp xem có cần tôi đuổi cả Tần Đại Quang và tên oắt con này ra ngoài luôn không?”
“Đuổi cái mẹ nhà cậu, chàng trai trẻ cậu nói chính là chủ tịch hội đồng quản trị đấy, cậu ấy bảo cậu làm cái gì thì làm cái đó, nếu cậu dám gây chuyện với chủ tịch, ông đây giết chết cậu!”
Lạc Khải tức muốn hộc máu gào lên, âm thanh xuyên qua ống nghe điện thoại, truyền vào tai mỗi người trong sảnh làm việc yên tĩnh một cách rõ ràng.
Nụ cười nịnh nọt trên mặt Triệu Hoa lập tức cứng đờ, vẻ mặt năm quản lý cấp cao lựa chọn đứng về phe Triệu Hoa khi nãy cũng rất đặc sắc.
“Bắt đầu từ hôm nay, chỉ cần là nhân viên không phục tùng ông thì không cần giữ lại!”
Dương Chấn bình tĩnh đảo mắt nhìn đảm người, sau đó nói với Tần Đại Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2615978/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.