Dương Chấn đang mặc một chiếc quần bơi, còn Tô San thì mặc bikini, lúc này Tô San đang ôm Dương Chấn, hai người họ hoàn toàn dính chặt vào nhau.
Cảm nhận được nhiệt độ trên da của Tô San, Dương Chấn thoáng chốc cảm thấy hơi lo lắng.
Nhưng chỉ chốc lát, Dương Chấn đã khôi phục lại bình tĩnh.
“Ngồi xuống trước đi, tôi sẽ xem giúp cô!”
Dương Chấn nhẹ nhàng đẩy Tô San ra và đỡ cô ngồi xuống đất.
Ánh mắt Tô San hơi thất vọng, nhưng vẻ mặt vẫn đau đớn như cũ: “Dương Chấn, mắt cá chân của tôi sẽ không bị gãy phải không? Cảm giác rất đau, tôi không thể đi được.”
Dương Chấn mặc kệ, nhìn chằm chằm vào mắt cá chân của Tô San, không có gì khác thường ngoại trừ bị đỏ một chút.
Trông giống như thật sự bị trẹo, nhưng vết thương không nghiêm trọng, chả đến nỗi đi không được.
“Đừng lo lắng, chân của cô không sao đâu, chỉ là bong gân nhẹ thôi.”
Dương Chấn đứng dậy nói: “Cô ở đây đợi tôi một chút, tôi đi lấy thuốc.”
Trước khi Tô San mở miệng nói câu tiếp theo, Dương Chấn đã rời đi.
Nhìn thấy bóng lưng Dương Chấn rời đi, hai mắt Tô San hơi đỏ lên, cắn chặt đôi môi đỏ mọng: “Tại sao không phải là tôi gặp anh trước chứ?”
Kể từ lần trước suýt bị xe đụng trước cửa nhà họ Tô, Dương Chấn giống như thần giáng xuống trần gian, ôm cô đi trốn, Dương Chấn đã khắc sâu trong tâm trí cô.
Mấy ngày nay, cô luôn nghĩ đến cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2615904/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.