Hàn Phi Phi xin lỗi anh với vẻ kính cẩn như cũ, Dương Chấn cũng không khỏi bất ngờ.
Chẳng lẽ do anh đã chỉ ra màu của ngọc như ý là giả?
“Cô Hàn, không cần khách sáo!”
Dương Chấn nói, đột nhiên anh hỏi: “Cô Hàn, cô quen tôi sao?”
Mới đầu, Hàn Phi Phi rất có thành kiến với anh, nhưng sau đó, tuy cô ta vẫn ác cảm với anh như cũ, nhưng còn thêm chút khách sáo.
Trần Anh Hào và Trịnh Mỹ Linh chỉ đề xuất kiểm tra thư mời của anh đã bị Hàn Phi Phi đuổi đi mất.
Mà anh lại chỉ ra hiện vật triển lãm giả trước mặt bao người tại buổi triển lãm đồ cổ của nhà họ Hàn.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của nhà họ Hàn.
Nhưng, Hàn Phi Phi không những không đuổi anh ra, mà còn xin lỗi anh.
Những việc này khiến Dương Chấn có ảo giác rằng Hàn Phi Phi quen biết anh.
Nghi ngờ của Dương Chấn cũng là nghi ngờ của mọi người.
Trước ánh mắt ngờ vực của mọi người, Hàn Phi Phi mỉm cười: “Chúng ta là lần đầu gặp nhau!”
Dứt lời, cô ta quay người đi thẳng đến cửa hội trường triển lãm, sau đó đột nhiên ngoái đầu nhìn Dương Chấn, khẽ cười: “Chúng ta sẽ còn gặp lại!”
Lần này, cô ta rời đi một mạch.
Để lại Dương Chấn mặt mày hoang mang và đám người vẫn đang khó hiểu.
Ở một diễn biến khác, Trần Anh Hào và Trịnh Mỹ Linh đã bỏ đi sau khi bị đuổi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2615893/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.