Cảnh tượng này khiến mọi người choáng váng.
Toàn bộ phòng bao đều lặng như tờ một hồi.
Ánh mắt mọi người đều rơi vào người Dương Chấn.
Ngoại trừ Mục Đông Phong, tất cả những người khác đều là đại lão của Châu Thành.
Mà cái tên Tiền Bưu đã khắc thật sâu trong tâm trí của họ.
Lúc vừa mới xông vào phòng bao, họ lập tức chú ý tới Tiền Bưu đầu tiên.
Lúc này Tiền Bưu vậy mà đứng bên cạnh người khác như một người em trai.
Một người hậu bối vô cùng trẻ tuổi, cho dù gặp nhiều đại lão Giang Châu như vậy, trên mặt của anh cũng không có chút nào e ngại, dường như hoàn toàn không để họ vào mắt.
“Người trẻ tuổi này là thiếu gia của hào môn nào vậy?”
Trong đầu tất cả mọi người đều xuất hiện cùng một vấn đề, nhưng không ai dám hỏi.
Một người trẻ tuổi có thể khiến Tiền Bưu bảo vệ sao có thể là người bình thường được?
“A…đau, ba, nhanh cứu con! Nhanh cứu con với!”
Mục Chấn bị Dương Chấn giẫm lên đầu, ý định tránh thoát lại phát hiện lực chân của Dương Chấn thế mà mạnh như vậy, anh ta cố gắng hết sức cũng không thế tránh thoát được.
Anh ta càng giãy giụa thì lực của Dương Chấn càng mạnh, đau đến nỗi anh ta phải thét lên.
“Cậu nhóc, tôi không cần biết cậu là ai, tốt nhất là lập tức thả con trai tôi, nếu không…”
“A…đau đau, đau chết mất!”
Mục Đông Phong còn chưa kịp nói ra lời uy hiếp thì Mục Chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2615861/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.