Sự cường thế và bá đạo của Lạc Khải làm mọi người sợ ngây người.
Cho dù là Trần Hưng Hải, cũng có chút kinh ngạc, Mục Đông Phong là ai, ông ta biết, Lạc Khải cũng dám uy hiếp trước mặt mọi người.
“Khẩu khí thật lớn, tôi lại muốn xem xem, trong hôm nay, ông làm thế nào để sản nghiệp nhà họ Mục tôi biến mất ở Châu thành?”
Mục Đông Phong giận quá hóa cười, nụ cười trên mặt tàn nhẫn.
Lạc Khải đã hoàn toàn chọc giận ông ta, hôm nay nếu không giết Lạc Khải, Mục Đông Phong ông ta thề không làm người.
“Chị cả, người con rể này của chị, giống như là sợ đến mức một câu cũng không dám nói.”
“Đột nhiên có nhiều nhân vật lớn đến như vậy, ở đâu còn phần cậu ta nói chứ?”
“Tôi thấy hình anh ta vẫn luôn run, nói không chừng bị dọa tè luôn rồi.”
Đám người Chu Ngọc Kiệt và Chu Ngọc Dung, đều xem kịch nói.
“Lần này đại hôn của Tiểu Khải, không nên mời nhà mấy người, bây giờ thì tốt rồi, con rể phế vật của cô đắc tội nhiều nhân vật lớn như vậy, hôn lễ của Tiểu Khải, đều bị hoãn!”
Ông cụ Chu cũng phẫn nộ với Chu Kim Hảo: “Nếu như mà vì chuyện của cậu ta, làm trễ giờ lành hoàng đạo của Tiểu Khải, xem tôi xử lý mấy người thế nào!”
Trước cũng bởi vì Lạc Khải chủ động chào hỏi với Tần Yên, những người xin Chu Kim Hảo đi tìm Tần Yên, nói tốt giúp nhà họ Chu, lúc này đều nhắm mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2615832/chuong-239.html