Tầng cao nhất Bắc Viên Xuân, trong phòng chí tôn. Dương Chấn ngồi ở ghế chủ vị, hai cha con Tô Thanh Sơn và Tô San, một trái một phải ngồi hai bên cạnh. Trên bàn cơm bày rất nhiều món ngon, còn có mấy bình Lafie lâu năm.
Tô Thanh Sơn tự mình rót hai ly Lafie, đưa cho Dương Chấn một ly, tự mình bưng một ly, đứng dậy nói: “Ngài Dương, hôm nay mời ngài, chủ yếu là biểu đạt một chút lòng biết ơn của tôi đối với ngài”
“Trước đó tại cửa nhà họ Tô, có người muốn ám sát Tô San, là ngài cứu con bé!”
“Đầu tuần, trên đường đến Châu Thành, Tô San lần nữa gặp ám sát, lại là ngài cứu con bé!”
“Lại sau đó cũng chính là ngày ở nhà họ Viên, là ngài, cho chúng tôi biết được, người muốn ám sát Tô San, là nhà họ Viên” Lúc này, Tô San cũng bưng ly rượu lên, gương mặt cảm kích nói: “Dương Chấn, cảm ơn anh!”
Dương Chấn sở dĩ đồng ý với lời mời trước đó, vốn có ý đồ lôi kéo nhà họ Tô, hôm nay Hạ Hà cũng trở thành tổng giám đốc nhà hàng Bắc Viên Xuân, mặt mũi của Tô Thanh Sơn, Dương Chẩn đương nhiên phải nể.
“Tô gia chủ khách khí rồi!”
Anh cũng nâng ly rượu lên, đứng dậy nói: “Tô San là chị em tốt của vợ tôi, đã gặp rồi, tôi nhất định không thể khoanh tay đứng nhìn!”
Tô Thanh Sơn có cảm giác thụ sủng nhược kinh, vốn ông ta đã sớm chuẩn bị bị Dương Chấn lạnh nhạt, không ngờ Dương Chấn không chỉ không có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2615793/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.