Lúc Hàn Sương khi nghe thấy lời nói của Dương Chấn, trong mắt lóe lên vẻ khác lạ, cảm xúc cũng có chút dao động. Bốn tên áo đen khi trông thấy Dương Chấn đi về phía bọn họ, trong mắt đều là sát ý mãnh liệt.
Câu Ai dám làm tổn thương cô ấy, tôi muốn kẻ đó phải chết! vừa rồi của Dương Chấn, thật sự vô cùng cuồng vọng.
“Nhóc con, cậu uy hiếp chúng tôi?” Cường giả cầm đầu lạnh lùng nói.
Mấy người khác cũng mang vẻ mặt châm chọc nhìn Dương Chấn, trong mắt bọn họ, Dương Chấn đã là người chết. Dương Chẩn vừa đi vừa nói: “Thả cô ấy ra, tôi cho các người rời đi!”
“Nhóc con cuồng vọng!” Cường giả cầm đầu cười nhạo một tiếng, vẻ mặt dữ tợn: “Cậu muốn cô ta sống, tôi lại muốn cô ta phải chết!” Vừa dứt lời, hắn ta không chút do dự, một cước hướng về phía đầu Hàn Sương đạp xuống. Trong mắt Hàn Sương không có chút e ngại nào, chỉ là trong lòng có chút không cam lòng. Chỉ có lúc sắp chết, cô ta mới hoàn toàn tỉnh ngộ, mình và thế giới này, còn có mấy phần lưu luyến.
“Sưu!”
Đúng lúc này, một viên đá từ trong tay Dương Chấn bắn ra, giống như một ngôi sao bằng nhỏ trong đêm tối mang theo âm thanh xé gió, bay về phía cường giả cầm đầu.
“Phốc!”
Cùng lúc đó, một tiếng va chạm nhẹ vang lên, cục đá trong nháy mắt xuyên qua đầu gối của tên cường giả cầm đầu. Cảm giác đau mạnh, lấy đầu gối làm trung tâm, lan nhanh ra bốn phía. Cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2615791/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.