Hàn Khiếu Thiên cười híp mắt nhìn Mạnh Hoành Nghiệp.
Sở dĩ ông ta nói ra chuyện Dương Chấn là ân nhân cứu mạng mình ở trước mặt của tất cả mọi người, chính là vì để cho thấy thái độ của mình.
“Gia chủ nhà họ Mạnh, mong là ông nể mặt tôi mà giao người ra.”
Hàn Khiếu Thiên mở miệng nói.
Nghe giọng điệu như là rất khách khí, lại muốn Mạnh Hoành Nghiệp giao cháu trai của mình ra.
Trong trang viên nhà họ Mạnh to như thế, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác như đang nằm mơ.
Người trẻ tuổi có tên là Dương Chấn rốt cuộc có thân phận gì?
Lúc nãy có gia chủ hào môn đứng đầu ở Giang Châu và Châu Thành tự mình dẫn người đến đây, bây giờ lại có Hàn Khiếu Thiên ngang hàng với Mạnh Hoành Nghiệp cũng muốn ra mặt cho anh?
Lúc đầu trên gương mặt của Mạnh Huy viết đầy vẻ khinh thường, cho dù là gia chủ của hào môn ở Giang Châu và Châu Thành có đến đây, nhưng mà ở trước mặt của nhà họ Mạnh, cho dù bọn họ có bắt tay với nhau thì cũng không phải là đối thủ của nhà họ Mạnh.
Nhưng mà bây giờ Hàn Khiếu Thiên đã đến rồi, anh ta đã ý thức được mình đã đánh giá thấp lực ảnh hưởng của Dương Chấn.
“Hàn Khiếu Thiên, tôi mặc kệ ông và cậu ta có mối quan hệ như thế nào, tôi cũng không muốn biết, nhưng nơi này là nhà họ Mạnh.”
Mạnh Hoành Nghiệp tức giận nói: “Nếu như tôi thật sự để cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2614858/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.