Ngay khi Chu Kim Hảo chuẩn bị động thủ với Tần Đại Quang thì kẹt một tiếng, cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra.
Chu Kim Hảo sợ đến mức cả người run lên, lập tức bỏ qua việc ra tay.
Bà ta vừa mới xoay người, nhìn thấy một bác sĩ đẩy xe thuốc, đi vào phòng bệnh.
“Đã trễ thế này, còn phải tiêm?”
Chu Kim Hảo không vui nói.
Bởi vì chột dạ, bà thậm chí còn không ý thức được, đối phương là một người đàn ông đeo khẩu trang.
Dưới tình huống bình thường, rạng sáng hai giờ đến phòng bệnh, sẽ chỉ là nữ y tá.
“Bác sĩ nam” nhàn nhạt nhìn Chu Kim Hảo, cũng không để ý đến.
“Bốp!”
Anh ta tiện nay vặn ở một ống tiêm thủy tin, dùng ống tiêm hút thuốc, sau đó chuẩn bị tiêm vào cho Tần Đại Quang.
“Bộp!”
Đúng lúc này, một bóng dáng trẻ tuổi đột nhiên lặng yên không tiếng động xuất hiện bên cạnh “bác sĩ” ôm lấy cổ tay của “bác sĩ”
“Dương Chấn!”
Chu Kim Hảo kinh ngạc kêu lên, bà ta thật không ngờ, Dương Chấn lại đến đây.
“Cậu muốn làm gì?”
Lúc “bác sĩ” phát hiện Dương Chấn, như lâm đại địch, nhưng vẫn cố nén sát ý, mở miệng chất vấn.
Dương Chấn nắm chặt cổ tay đối phương, chất vấn: “Anh là ai?”
“Tôi là bác sĩ trực ban đêm nay, bây giờ cần cho tiêm thuốc cho ông ta.”
Giọng nói của “bác sĩ” có phần khàn khàn, từ trong cổ họng của anh ta vang lên.
Dương Chấn lắc đầu: “Ở đây, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2614818/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.