Lúc Chu Kim Hảo quay lại phòng bệnh, Dương Chấn và Tần Nhã, còn có Tiếu Tiếu, một nhà ba người đang quấn quýt với nhau với vẻ mặt hạnh phúc.
Nhìn thấy cảnh này, trong ánh mắt Chu Kim Hảo tràn ngập sự cay độc.
“Ông xã, ngày mai là thứ bảy, sắp xếp cho Tiếu Tiếu thế nào đây?” Tần Nhã đột nhiên hỏi.
“Hay là em về nhà với Tiếu Tiếu đi, ba bên này để anh chăm sóc, có bất kỳ tin tức gì anh sẽ liên lạc với em ngay.” Dương Chấn nói.
“Ba, Tiếu Tiếu muốn ở cùng ba với mẹ!”
Tần Nhã còn chưa mở miệng thì Tiếu Tiếu đã nói với vẻ mặt uất ức: “Tiếu Tiếu đã rất lâu không có ở cùng với ba và mẹ rồi!”
Nghe thấy lời của Tiếu Tiếu, Dương Chấn và Tần Nhã đối mắt nhìn nhau một cái, trong ánh mắt hai người đều là sự áy náy.
“Hay là như vầy đi, ngày mai mẹ đưa Tiếu Tiếu đi khu vui chơi?”
Chính vào lúc này, một thanh âm không biết điều đột nhiên vang lên.
Ánh mắt của Dương Chấn và Tần Nhã đều lũ lượt nhìn sang Chu Kim Hảo, chỉ là, ở nơi sâu thẳm trong đôi mắt của Dương Chấn, có mang theo vài phần ý lạnh.
“Cháu không muốn đi khu vui chơi, cháu muốn ở với ba mẹ!” Tiếu Tiếu vội vàng ôm chặt lấy cổ của Tần Nhã.
Bé muốn đi khu vui chơi, nhưng so với cái đó, thì bé càng hy vọng được ở cùng với ba và mẹ.
“Nếu đã như vậy thì để Tiếu Tiếu ở bên cạnh bọn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2614802/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.