Câu trả lời của Dương Thanh khiến Tiết Nguyên Bá cũng phải choáng váng, tại sao thằng nhóc này không chơi bài theo lẽ thông thường?
Tuy nhiên, ông ta cũng đã hiểu ra một điều, Dương Thanh của hiện tại không hề có lai lịch gì cả.
Dù gì thì cậu ta cũng đã giải ngũ. Cho dù là người ở biên giới phía Bắc trở về thì đã làm sao?
Nhưng Tiết Nguyên Bá không hề lơi lỏng chỉ vì Dương Thanh đã không còn liên quan gì đến bốn khu vực biên giới nữa.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên khi thấy Dương Thanh, ông ta đã cảm thấy đối phương không hề đơn giản. Giờ nhìn thấy bộ dạng đầy tự tin của Dương Thanh lại càng khiến ông ta hiểu rằng Dương Thanh không phải loại nhân vật nhỏ bé cúi đầu nhẫn nhục.
"Ha ha..."
Tiết Nguyên Bá đột nhiên bật cười: "Không hổ danh là cao thủ bước ra từ khu vực biên giới, quả nhiên không hề đơn giản!”
Thấy Tiết Nguyên Bá cười, đám chủ gia tộc giàu có của Giang Bình kia thầm thở phào nhẹ nhõm.
Những gì Dương Thanh nói với Tiết Nguyên Bá vừa rồi không lịch sự chút nào, họ sợ rằng Tiết Nguyên Bá trong cơn tức giận sẽ giết luôn họ.
May mắn thay, Tiết Nguyên Bá không hề tức giận.
"Cậu Thanh, tôi mời cậu một ly”.
Tiết Khải đột nhiên nâng ly với Dương Thanh và cười nói.
Đương nhiên anh ta hiểu bố mình đã có lòng yêu mến tài năng của Dương Thanh, có ý muốn chiêu mộ nên cũng không đối đầu với Dương Thanh nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2612371/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.