Tiết Vương nổi giận, dường như cả thành Tiết cũng đang chìm trong lửa giận.
Cách nhau một cái điện thoại nhưng Tiết Nguyên Cát vẫn hoảng sợ tới mức toàn thân cứng ngắc.
Tiết Vương có ba đứa con trai, con cả là một kẻ ngốc, tức là người có tư cách thừa kế Tiết Vương chỉ còn Tiết Nguyên Bá và Tiết Nguyên Cát.
Từ nhỏ hai người họ đã hiểu được điều này nên không hợp nhau.
Hai người vẫn luôn âm thầm đấu đá, Tiết Vương không thể không biết nhưng vẫn chưa từng nói ra.
Vương tộc vốn tàn khốc, chỉ có không ngừng đấu đá mới có thể tôi luyện ra người thừa kế xứng đáng.
Có thể âm thầm tranh đấu, nhưng không được giết hại lẫn nhau.
“Xin bố bớt giận!”
Tiết Nguyên Cát vội vàng nói: “Con không dám báo chuyện này cho bố bởi vì hung thủ vẫn còn sống, con không có năng lực trả thù cho em, không có mặt mũi báo cáo với bố!”
“Nhưng bố yên tâm, con nhất định sẽ bắt hung thủ phải trả giá đắt, khiến cậu ta sống không bằng chết”.
Tiết Vương hừ lạnh một tiếng: “Ý anh là anh biết hung thủ là ai?”
Tiết Nguyên Cát vội vàng nói: “Con biết, là một cao thủ giải ngũ từ biên giới phía Bắc, thực lực siêu mạnh, đến cả con cũng suýt bị cậu ta lấy mạng”.
Tiết Vương nghe thấy bốn chữ biên giới phía Bắc liền sửng sốt, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Anh nói cậu ta đến từ biên giới phía Bắc hả?”
Tiết Vương hỏi lại lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2612164/chuong-914.html