Bạch Tuấn Hào cười híp mắt. Tần Y cũng không phải kẻ ngây ngô mới đi làm, biết rõ ý của anh ta, lập tức nổi giận.
“Anh câm miệng cho tôi!”
Tần Y giận dữ quát: “Đây là tập đoàn Nhạn Thanh, không phải nơi để anh giương oai, cút ra ngoài đi!”
Dứt lời, cô ta còn hô lên: “Bảo vệ đâu? Ném anh ta ra ngoài cho tôi!”
Mười mấy gã bảo vệ đã bao vây Bạch Tuấn Hào từ trước, chỉ chờ câu nói này của Tần Y.
Nhân viên vây xem thấy thái độ của Tần Y đều rất hả dạ.
Bạch Tuấn Hào quả thực quá phách lối, ai cũng chướng mắt.
“Người đẹp, cô muốn người vô tội bị thương sao?”
Bạch Tuấn Hào nhìn mười mấy gã bảo vệ xông tới, không về e sợ, thậm chí còn châm chọc hỏi Tần Y.
Hai gã vệ sĩ cao lớn như cột điện lạnh lùng đứng sau lưng anh ta, khí thế ngập trời.
Tần Y bỗng có dự cảm chẳng lành. Đối phương biết chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh là Dương Thanh còn có gan chỉ dẫn theo hai gã vệ sĩ, chắc chắn không đơn giản.
“Bịch!”
Bạch Tuấn Hào vừa dứt lời, hai gã vệ sĩ sau lưng bỗng dậm chân một cái.
Nền đá cẩm thạch dưới chân họ lập tức rạn nứt như mạng nhện.
Lúc này, xung quanh lặng ngắt như tờ, đến cả Tần Y cũng sợ ngây người.
Từ khi làm phó tổng giám đốc tập đoàn Nhạn Thanh, tuy cô ta đã nhìn thấy nhiều nhưng chưa từng thấy cao thủ khủng bố như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2612153/chuong-922.html