Lần này chủ tịch Thành Mộng Hoan tát rất mạnh, Tiêu Chỉ Tinh bị đánh ngã lăn ra đất, khóe miệng rướm máu.
Các nhân viên khác đều sợ ngây người, trơ mắt nhìn chủ tịch Thành Mộng Hoan chạy tới trước mặt Dương Thanh.
“Chào chủ tịch Dương, tôi là chủ tịch của Thành Mộng Hoan, tên Lưu Dương. Rất vui được gặp cậu!”
Lưu Dương kϊƈɦ động nói.
Dương Thanh sững sờ hỏi: “Ông biết tôi à?”
Lần này đổi lại Lưu Dương ngơ ngác nói: “Tháng trước, tập đoàn của cậu đầu tư năm mươi tỷ vào Thành Mộng Hoan, hiện giờ cậu là cổ đông lớn nhất ở đây”.
“À! Thì ra là thế”.
Dương Thanh chợt nhớ lại, tháng trước Lạc Bân nhờ anh ký vào một văn bản, chính là đầu tư năm mươi tỷ vào một công ty bất động sản.
Nhưng trước giờ anh không hỏi đến công việc của tập đoàn, chỉ phụ trách ký tên.
Thế nên hiện giờ tập đoàn Nhạn Thanh đã đầu tư vào bao nhiêu doanh nghiệp, anh đang có bao nhiêu tài sản, bản thân anh cũng không biết.
Mễ Tuyết đứng cạnh há hốc mồm, vẻ mặt khó tin.
Đến tận lúc này cô ta mới ý thức được, Dương Thanh thân thiện như một người anh trai lại là người có địa vị cao như vậy. Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Không chỉ Mễ Tuyết, các nhân viên khác cũng khϊế͙p͙ sợ.
Tiêu Chỉ Tinh bị Lưu Dương đánh ngã xuống đất lại càng kinh hãi.
“Chủ tịch Dương, cậu muốn mua nhà ở Thành Mộng Hoan, chúng tôi không thể lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2612145/chuong-930.html