Thấy Dương Thanh đi lên võ đài, tất cả đều ngây ra, ngay cả Khương Long Phi cũng cực kì khϊế͙p͙ sợ.
"Thưa bố, cậu Thanh định làm gì vậy?"
Khương Long Phi ngơ ngác nhìn về phía Dương Thanh, hỏi Khương Hùng.
Khương Hùng hơi nhếch mép, nở một nụ cười tự tin: "Có cậu Thanh ra tay, thắng bại đã định rồi!"
"Chủ gia tộc, như thế này là sao, ông không có người dùng được nữa à?"
Chủ nhánh ba ngây ra một lát, sau đó cười phá lên: "Nếu thật là như vậy thì cứ nói với tôi một tiếng, tôi có thể cho ông mượn vài người".
Chủ nhánh hai cũng cười nói: "Nhánh hai cũng sẵn lòng cho mượn vài người đấy".
Các chủ nhánh khác tuy cũng rất kinh ngạc, không hiểu vì sao Khương Hùng lại để Dương Thanh lên võ đài, nhưng vì không biết rõ năng lực của Dương Thanh đến đâu, lại e ngại uy thế của Khương Hùng nên chỉ im lặng duy trì thái độ trung lập.
Không chỉ các chủ nhánh khác tỏ thái độ mà thành viên bên nhánh chính cũng hết sức hoang mang.
"Thưa chủ gia tộc, trận đấu nhóm là cơ hội duy nhất của nhánh chính chúng ta, hẳn nên bố trí mười người có thực lực mạnh nhất ra đấu mới phải, sao lại để cho một người trẻ tuổi lên ạ?"
Một người có chức vị bên nhánh chính thắc mắc.
"Đúng vậy, chín người khác chưa nói, nhưng để một thanh niên không rõ năng lực đến đâu lên võ đài thì nghe có vẻ không ổn đâu ạ".
Lại một người có chức vị của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2611088/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.