"Các người chết hết đi cho tôi!"
Lâm Lang bỗng phá lên cười, ngay khi mọi người còn đang khϊế͙p͙ sợ nhìn, ông ta bỗng giật tung áo mình ra.
Mọi người chợt thấy quanh thân ông ta đã buộc đầy thuốc nổ.
"Lâm Lang, dừng lại ngay!"
Có người nổi giận gầm lên.
"Lâm Lang, không được làm bậy, mau bỏ mồi lửa xuống ngay!"
"Lâm Lang, chúng tôi tình nguyện giúp cậu đoạt lại vị trí chủ gia tộc!"
Bấy giờ, mấy vị chủ nhánh đều nhốn nháo khuyên bảo Lâm Lang.
Ngay cả Lâm Hạo cũng phải lớn tiếng khuyên can: "Tôi tình nguyện nhường lại vị trí chủ gia tộc".
"Tình nguyện nhường lại? Lấy thực lực Vương Cảnh hậu kỳ của mày, dù tao có thực sự ngồi lên được cái ghế chủ gia tộc ấy thì liệu có thể sống sót được sao? Chẳng phải cuối cùng cũng sẽ chết trong tay mày sao?"
Lâm Lang kϊƈɦ động hét lên giận dữ: "Lâm Hạo, cả lão chó già kia nữa, mọi hậu quả đều do các người ép tôi, nếu không phải tại các người chèn ép tôi quá đáng thì sao tôi sẽ đi tới bước đường cùng như hôm nay?"
"Tao mới là con trưởng của nhà họ Lâm, dựa vào đâu mà mày lại trở thành người thừa kế của gia tộc này?"
"Lão già kia đã chết rồi, sao còn để lại di chúc cho mày thừa kế gia tộc họ Lâm? Tao không phục".
"Nếu chuyện đã đến nước này, vậy để tao kéo tất cả chết chung đi, lão chó già kia chẳng phải vẫn mong muốn nhà họ Lâm trở thành gia tộc lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2611064/chuong-1033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.