Nhà họ Lâm ở Yến Đô!
Bạch Khánh vừa mới trở về từ tập đoàn Nhạn Thanh, sắc mặt âm trầm. Bạch Tuấn Hào e dè đi sau lưng ông ta.
“Vô dụng!”
Mãi đến khi đi vào phòng, Bạch Khánh mới tức giận quát lớn: “Một ả đàn bà cũng không giải quyết được, đúng là đồ vô dụng!”
Bạch Tuấn Hào câm như hến, toàn thân run lẩy bẩy, trong lòng cảm thấy ấm ức.
Anh ta tới tập đoàn Nhạn Thanh tìm Tần Thanh Tâm nhưng không nói cho Bạch Khánh biết. Vừa rồi rõ ràng Bạch Khánh đã nói cô là một ả đàn bà bị chơi nát, không có tư cách để anh ta chơi đùa.
Thế nhưng bây giờ Bạch Khánh lại trách anh ta không giải quyết được Tần Thanh Tâm, khiến anh ta cực kỳ ấm ức.
Nhưng anh ta cũng biết vừa rồi Bạch Khánh bị chọc giận ở tập đoàn Nhạn Thanh, không có chỗ xả giận nên mới xả lên người anh ta.
Quả nhiên, sau khi mắng chửi một phen, Bạch Khánh dần bình tĩnh lại.
“Chú hai, Đổng Chiêm Cương này quá ngạo mạn, không thèm nể mặt chú gì cả”.
Bấy giờ Bạch Tuấn Hào mới dám nói chuyện, tỏ vẻ tức giận nói: “Hay là chúng ta cứ phái cao thủ đứng đầu đi giết đồ chết tiệt đó đi”.
Anh ta còn bị Đổng Chiêm Cương tát cho một cái, mặt mũi sưng vù. Anh ta thù ghét Đổng Chiêm Cương không hề thua kém Bạch Khánh.
Bạch Khánh cau mày: “Giết chỉ huy của một đơn vị trực thuộc chiến vực? Cháu tưởng Vương tộc họ Bạch đã mạnh đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2611029/chuong-1080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.