Dương Thanh không ngờ Hạ Hà lại chủ động nhào vào lòng mình, thậm chí còn cảm nhận được sự ấm áp trên cơ thế đối phương.
Có lẽ đây chính là cảm giác mềm mại ngọc ngà của người con gái trẻ.
Không biết Tiền Bưu đã rời khỏi phòng từ bao giờ.
Trong phòng chỉ còn lại Dương Thanh và Hạ Hà.
Ngay khi Dương Thanh chìm đắm trong mùi hương dịu dàng, trong đầu anh chợt hiện lên một người phụ nữ mặt đầy nước mắt, là Tần Thanh Tâm.
Anh bỗng tỉnh táo lại, vội vàng đẩy Hạ Hà ra, cười nói: “Yên tâm, bạn của cô là tôi đây rất mạnh. Một đám tép riu không là gì với tôi đâu”.
Hạ Hà bị Dương Thanh đẩy ra cũng choàng tỉnh, lập tức đỏ bừng mặt.
Vừa rồi chờ Dương Thanh ở trong phòng, cô ta cực kỳ sốt ruột, sợ Dương Thanh bị mình liên lụy.
Dù sao đối phương cũng là người thừa kế của nhánh ba Vương tộc họ Tào, thân phận và địa vị đều cực cao. Còn Dương Thanh chỉ là chủ tịch của một tập đoàn.
Nếu không vì lo Dương Thanh bị phân tâm, cô ta đã chạy ra ngoài từ lâu.
Vậy nên khi thấy anh bình an trở về, cô ta không khống chế được cảm xúc lao vào ôm chầm lấy anh.
“Anh không sao là tốt rồi!”
Hạ Hà đỏ mặt nói, đáy lòng cảm thấy mất mát.
Cô ta biết bản thân đã đem lòng yêu người đàn ông trước mắt từ lâu, chỉ là cô ta cũng rõ ràng mình không có khả năng ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2611018/chuong-1087.html