Không ai ngờ Long Thiên Vũ lại định giết Long Đằng thật, ngay sau tiếng ra lệnh của hắn ta, cao thủ sau lưng hắn ta đã xuất hiện trước mặt Long Đằng rồi tung chưởng.
Ngay cả mười hai tướng của Long Môn cũng chưa kịp phản ứng thì đã nhìn thấy một cao thủ xuất hiện trước mặt Long Đằng rồi.
Người nhà họ Long đều có vẻ tuyệt vọng: “Chủ gia tộc!”
Còn người của Hoàng tộc họ Long thì rất hờ hững, như thế giết Long Đằng cũng chẳng đáng gì.
Vào giờ phút này, trong mắt Long Đằng chỉ còn sự tuyệt vọng, lão ta cảm thấy vô cùng không cam lòng và thất vọng với Hoàng tộc họ Long.
“Rầm!”
Đúng lúc nghìn cân treo sợi tóc này, một bóng người bỗng xuất hiện, chắn trước mặt Long Đằng rồi tung chưởng.
Trước sự khϊế͙p͙ sợ của đám người, cao thủ đang định giết Long Đằng lập tức bay ra xa, như thể bị một chiếc xe tải hạng nặng tông trúng.
“Dương Thanh!”
Long Đằng nhìn cậu thanh niên đang chắn trước mặt mình, mắt lập tức rớm lệ, vô cùng kích động.
Vừa nãy, khi Long Thiên Vũ định giết lão ta, lão ta không hề có cơ hội phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn cao thủ của Hoàng tộc họ Long xuống tay với mình.
Vào giây phút sống còn đó, Dương Thanh đã cứu lão ta, có thể tưởng tượng được tâm trạng của Long Đằng lúc này.
Trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí, anh nhìn chằm chằm vào Long Thiên Vũ, chất vấn: “Người yêu cầu tôi đến đây là anh à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2610922/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.