Trong nháy mắt, trong cơ thể lão ta tràn ngập ra một cảm giác vô cùng bi thương.
"Vù vù vù...”
Gió mạnh chợt thổi tới, cuốn cho bụi bặm xung quanh bay lên.
"Ầm!"
"Ầm!"
Hắc Bạch Song Sát đã xông tới trước mặt Vương Chiến, công kích của hai người đồng thời trút xuống người lão ta.
Sức mạnh hủy diệt như muốn đánh Vương Chiến thành từng mảnh nhỏ.
"Cái gì?"
Hắc Bạch Song Sát lập tức kinh ngạc đến ngây người, không ngờ đòn công kích của bọn họ lại không thể đẩy lùi được Vương Chiến dù chỉ nửa bước.
Bọn họ đã dồn hết sức đánh ra đòn vừa rồi, cho dù là cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ cũng chưa chắc có thể chịu được, nhưng Vương Chiến không chỉ chịu được, không ngờ còn không hề lùi bước.
Vương Chiến vẫn đứng yên, cúi đầu. Hắc Bạch Song Sát không nhìn thấy được gương mặt lão ta lại có thể cảm giác được nỗi bi thương tràn ngập trên người lão ta.
Điều khiến bọn họ chấn động là nỗi bi thương không ngờ lại ảnh hưởng tới bọn họ.
Lúc này, ngay cả bọn họ cũng thấy vô cùng bi thương.
Cùng lúc đó, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt kéo tới.
"Không tốt, lùi lại!"
Hắc Sát chợt nghĩ tới điều gì, mặt lập tức biến sắc và hét lớn một tiếng, lại muốn lùi lại.
"Bốp!"
Nhưng Hắc Sát vừa muốn lùi lại, Vương Chiến vẫn cúi đầu chợt giơ một tay ra chộp lấy cổ ông ta.
Ngay sau đó, Hắc Sát chỉ cảm thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2610907/chuong-1161.html