Bạch Vương ngồi ở vị trí chủ tọa không nói gì nhưng sắc mặt hơi thâm trầm.
Trương Quỳnh quỳ dưới đất không dám thở mạnh.
Dù sao cũng là lão ta dẫn theo hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong của Liên minh Vương tộc tới nhà họ Lục, bây giờ bọn họ đều chết mà lão ta còn sống sót quay về.
Lão ta sợ Liên minh Vương tộc sẽ trút hết tội lên đầu mình.
Sau khi im lặng rất lâu, Bạch Vương đột nhiên nhìn về phía Trương Quỳnh hỏi: "Ông nói cao thủ thần bí của nhà họ Lục còn chưa xuất hiện đã giết chết hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong trong nháy mắt à?"
Trương Quỳnh vội vàng gật đầu: "Đại nhân, lời tôi nói đều là sự thật.
Nếu đại nhân không tin có thể hỏi những người đi cùng tôi”.
Bạch Vương không nghi ngờ Trương Quỳnh vì biết lão ta không có cái gan đó.
"Ông lui xuống trước đi!"
Bạch Vương chợt nói.
Đến giờ phút này, Trương Quỳnh mới thở phào nhẹ nhõm và vội nói: "Cảm ơn đại nhân!"
Sau khi Trương Quỳnh rời đi, trong phòng chỉ còn lại có ba vị Vương của Liên minh Vương tộc, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi.
"Ban đầu tôi còn tưởng muốn nắm được Ninh Châu nhỏ này sẽ không cần tốn bao nhiêu sức lực, không ngờ chỉ một nhà họ Lục lại có cao thủ thực lực ít nhất là bán bộ Thần Cảnh”.
Bạch Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-chien-than-2/2610712/chuong-1320.html